VỊ ĐẮNG, VỊ NGỌT CUỘC ĐỜI
Tuyển tập Vu Lan: Bài số 5: Vị đắng, vị ngọt cuộc đời
Đời người một thoáng vụt đi qua
Giấc mộng chiêm bao buổi xế tà
Mông muội một đời ôm giã mộng
Đắng cay nhận diện cảnh phù hoa
Vị ngọt, vị đắng của đời người, qua bóng câu cửa sổ, giữa dòng đời vạn biến. Sự trực nhận và trải nghiệm của đời sống làm người qua đắng cay chua ngọt chát bùi…Là những nốt nhạc không lời vô thường tương duyên và nhân quả.
Như cánh vạc bay chiều Xuân lộng gió.
Dấu chân trần thấp thoáng Hạ đi qua.
Thu đưa tiễn trời Đông buồn lặng lẻ.
Lạnh lùng thay những dấu bước đi vèo.
Từng bước đi vèo thất thưởng, bốn mùa xuân hạ thu đông, nhịp nhàng đưa tiễn… đến đi…êm đềm trôi nhanh như làn sương mỏng, giữa biển khổ mênh mông, tụ tán, của cuộc sinh tồn.
Thời gian vẫn đi qua, tiếp nối dòng sống của con người sinh ra và kết cuộc đã làm Cha, làm Mẹ của nhau, trên cõi đời này, làm anh em ruột thịt , làm người thân bà con làng xóm v.v Tùng theo nghiệp cảm vào đời.
Thương đời mẹ tảo tần
Sớm hôm vai trĩu nặng.
Bến đời trôi xuôi ngược
Tất cả chỉ vì con.
Nhớ công cha lam lũ
Mưa nắng bạc mái đầu,
Giữa trùng dương dậy sóng
Nghiêm dấu gót chân son.
Qua cuộc sống nhân sinh, nhận chân được thực tế của cuộc đời. Ân cha nghĩa mẹ cao tột vô cùng, bổn phận làm con không lấy gì đền đáp được…là một nỗi u hoài của những người con hiếu hạnh, nhận diện cái thực trạng hiện nay trong đó có giới trẻ, con người bị cơn lốc xoáy vật chất thực dụng cuốn hút, giá trị nhân cách xuống cấp, đạo đức mất hướng, quên cả cội nguồn, quên nghĩa ân sâu, quên tình đồng bào để rồi đến một lúc nào đó khi mở mắt nhìn lại giàu sang, phú quý, danh lợi, áo cơm đến lúc rồi cũng chia tay bỏ lại vị đắng trong sinh lộ cuộc đời.
Tháng bảy mưa ngâu vu lan lại đến một vị ngọt như những mùa xuân, vị ngọt yêu thương hiếu hạnh lại về với những người con phật, với Gia Đình Phật Tử Việt Nam, trong đó có Gia Đình Phật Tử BRVT, và cùng tất cả chúc sự an lành… đã hòa quyện trong dòng chảy quần sinh trao thêm vị ngọt cho đời.
Vu lan về nhớ thuở nào.
Nỗi lòng còn đọng ngọt ngào lời ru.
Vành nôi từng giọt sa mù.
Dấu trong mắt Mẹ thiên thu biển trời
Bướm vàng về đậu nguồn, khơi.
Áo cài hoa trắng người ơi chạnh lòng.
Ai từng mất mẹ buồn không.
Nhớ khi mẹ mất cõi lòng quạnh hiu.
Ai từng còn mẹ sớm chiều.
Hãy về bên mẹ đáng yêu đóa hồng.
BBT Tâm Tánh- Nguyễn Văn Tình
Phản hồi (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)