NHỮNG DÒNG TÂM SỰ CÙNG TRẠI SINH HUYỀN TRANG 6.TƯ/BRVT.
Một khóa trại với biết bao nhiêu khó khăn, gian khổ, biết bao nhiêu niềm vui nỗi buồn đã lùi vào quá khứ. Giờ này chắc các anh chị đã trở lại công việc thường nhật của mình với bao nhiêu vất vả lo toan cho cuộc mưu sinh, những cảm xúc vui, buồn, lo âu, phấn chấn… cũng đã nhường chổ cho những điều mới. Thế nhưng với tôi tất cả những cung bậc cảm xúc của kỳ kết khóa trại vừa qua hầu như còn nguyên, vì dễ gì mà quên cho được những dấu ấn đã ghi đậm nét trong tâm thức mình…
…Nhớ lại mới ngày nào nhận quyết định chiêu sinh trại, rồi chuẩn bị cho ngày khai mạc trại với những nổi lo toan luôn hiện diện. Anh chị em trại sinh BRVT mình có 14 người nhưng với những trình độ khác nhau, khoảng cách tuổi tác cũng khá xa, môi trường làm việc cũng đa dạng làm sao để giúp anh chị em mình vượt qua kỳ trại với những tiêu chí, những yêu cầu khá cao và trại sinh thì đến từ năm tỉnh của miền Khánh Hòa về tụ hội?! Là người được phân công vào BQT đồng thời cũng là người dẫn dắt các anh chị trên hành trình đến với trại tôi lúc nào cũng tất bật với những âu lo vừa hoàn thành trách nhiệm đã nhận, vừa tìm cách giúp anh chị em thăng tiến để có hành trang vững vàng vào đất trại. Đôi lúc để giải tỏa những lo lắng tôi hay đùa với anh chị.
-Các anh chị đừng quá lo lắng, dủ sao GĐPT.BRVT cũng là một “thương hiệu” mà!
Nói cho vui thôi nhưng lại vô tình tạo thêm áp lực cho anh chị trại sinh, nhưng tôi nghĩ dù sao nó cũng có tác dụng tích cực để thúc đẩy anh chị em nổ lực hơn nữa.
Thế rồi ngày khai khóa cũng đã đến tại chùa Long Thọ, anh chị đã vượt qua với những nề nếp, phong cách đã được định hình từ trong sự huân tập từ trước. Kỳ hai về “sân nhà” Thiên Quang bản lĩnh càng được thể hiện, hành trang càng thêm phong phú. Trong thời gian chờ đợi kỳ ba kết khóa thì anh chị em trại sinh BRVT đã dốc toàn tâm toàn ý cho trại. Mặc dầu phật sự tại địa phương luôn dày đặc nhưng các anh chị đã tận dụng những khoảng trống để cùng nhau ôn tập, chia sẻ kinh nghiệm học hỏi, chuẩn bị thật chu đáo cho bài thuyết trình và chuẩn bị hành trang sẵn sàng vào đất trại.
Giai đoạn ba kết khóa trại chúng ta đã có thiện duyên về tại Vĩnh Minh tự viện đây là một ngôi chùa mà tổ khai sơn là một thầy xuất thân từ một huynh trưởng GĐPT và vị trú trì hiện thời cũng đã tiếp nối thầy tạo mọi ưu ái cho GĐPT. Chúng ta đã được sống trên đất trại với một khung cảnh thiên nhiên thật kỳ vỹ, phong cảnh nơi đây đẹp như tranh vẽ, tuy có nhiều công trình được xây dựng nhưng rất hài hòa với cảnh đẹp thiên nhiên, các anh chị đi trại mà như đi du lịch dã ngoại vậy!
Đêm truyền vô tận đăng theo tôi là một buổi lễ ghi dấu ấn đậm nét nhất trong lòng không những chỉ với trại sinh mà còn với những huynh trưởng cao niên tiến bối. Ánh sáng tuệ giác vô tận được thầy chứng minh rước từ bàn thờ Phật truyền trao cho anh anh Tâm Huy, đại diện cho tổ chức tiếp nhận và truyền trao cho anh trại trưởng, cứ thế anh trại trại trưởng trao cho Ban Quản Trại và BQT truyền trao cho trại sinh như là một sự tiếp nối ánh sáng tuệ giác vô tận, và truyền thừa mạng mạch của tổ chức. Trong những giây phút thiêng liêng như thế tôi nghĩ rằng các anh chị đã thanh tịnh tam nghiệp để đón nhận với một sự chấn động trong tâm can. Trong ánh nến lung linh mờ ảo tôi thấy dường như bóng tiền nhân hiện về với sự xúc động dâng trào, biết bao nhiêu sự hy hiến của hàng hàng lớp lớp anh chị trưởng đã quên mình phụng sự để lý tưởng trường tồn cho ngày hôm nay anh chị là huynh trưởng trại sinh hậu lai được truyền thừa tiếp nối sứ mệnh phụng sự lý tưởng của tiền nhân.
Lễ bế mạc trại được tổ chức tại trại trường GĐPTVN ở Đà Lạt (bây giờ đã bị chiếm dụng đưa vào trong khu du lịch Hồ Than Thở, lam viên muốn vào phải mua vé!), hết sức bất ngờ, một sự trùng hợp đầy duyên phước hôm nay lại là sinh nhật thứ 95 của anh cả Nguyên Tín. Thế là lễ bế mạc trại được diễn ra trên vùng đất thiêng của biểu tượng muôn đời của GĐPTVN, lại được sự tham dự chủ tọa của anh cả, sự hiện diện gần như đầy đủ quý anh chị trong Hội đồng huynh trưởng cấp Dũng, quý anh chị BHDTƯ và BHD các tỉnh miền Khánh Hòa, Lâm Đồng, buổi lễ bế mạc được kết hợp với lễ sinh nhật anh Nguyên Tín dưới sự chứng minh của HT Thích Minh Tâm, thành viên Hội đồng Tăng già chứng minh, cũng là một cựu huynh trưởng cấp Tín GĐPTVN. Thuận duyên đến thế là cùng, phước đức đến thế là cùng thế nên buổi lễ bế mạc đã diễn ra với nhiều cung bậc cảm xúc và thắm đượm tình lam, thắm tình đạo vị. Riêng tôi đã ba đêm liền mất ngủ mà phải giải quyết bao nhiêu là công việc, đêm cuối cùng chỉ chợp mắt được một tý là phải trở dậy với đôi mắt cay xè và cái miệng đáng nghét, khô khốc nhưng cũng phải vội vàng cùng với trại sinh chuẩn bị lễ truyền đăng, lễ truyền đăng xong lại phải cặm cụi hoàn tất các văn bản của trại, thậm chí lúc anh em lên xe hết rồi mà tôi còn phải chúi đầu với chiếc máy tính để viết hoàn tất bài báo cáo tổng kết trại. Mất ngủ, áp lực công việc, sức khỏe có dấu hiệu bất thường khiến đầu óc tôi cứ lơ mơ, mụ mị, thế nên điều hành chương trình lễ bế mạc mà nhầm lẫn một cách ngớ ngẩn ( Kinh nghiệm cho anh chị nào nhận nhiệm vụ dẫn chương trình lễ thì sức khỏe phải ổn định , trí óc phải thật minh mẫn chứ nếu không thì những câu nói từ vô thức sẽ bật ra khỏi môi của bạn và hậu quả thật tai hại nhiều khi phải cười ra nước mắt!).
Xem kết quả trại của các anh chị em trại sinh BRVT tôi thật vui vì sự nổ lực không mệt mỏi của các anh chị đã hiển thị kết quả, hầu hết các trại sinh BRVT cũng đều có thứ hạng cao, điều đó phản ảnh sự quyết tâm và thiện chí tu học của các anh chị. Không vui sao được khi mà những kỳ vọng của chúng tôi là những người hướng dẫn được đền đáp một cách nhiệt thành.
Một sự kiện hết sức ấn tượng nữa là Ban Quản Trại đã trao giải khuyến khích cho hai trại sinh thật đặc biệt đó là anh Vy Văn Sơn (GĐPT.BH) đang làm bảo vệ cho một công ty nhưng anh xin phép nghỉ để đi trại không được chủ đống ý, chủ buộc thôi việc anh cũng chấp nhận vì đối với anh mất việc này xin việc khác còn cơ hội đi trại Huyền Trang như thế này thì chỉ có một. Người thứ hai là trại sinh của BRVT mình, chị Nguyên Kiểm có phu quân mới đột ngột qua đời mới năm tuần nhưng chị cũng đã nén nỗi đau khoác hành trang đến đất trại. Lúc mời hai anh chị lên nhận giải thưởng khuyến khích có anh đã nói nhỏ với tôi hãy nói về hoàn cảnh thật của họ nhưng tôi đã lắc đầu vì thấy rằng niềm đau thì không nên khơi lại mà cần chia sẻ vì: “Khi được sẻ chia, niềm vui nhân đôi còn nỗi buồn vơi đi một nửa”. Nhìn hai anh chị lên nhận giải tôi thật xúc động chợt nghĩ nếu không được trang bị tinh thần ngài Huyền Trang với chí nguyện kiên cường thì có lẽ anh chị đã thối thất và đành bỏ cuộc rồi. Thật đáng trân trọng những ý chí dũng mãnh như thế! Nói sao hết khi mà một sự kiện nhỏ cũng tạo nên một một ấn tượng sâu sắc, một ánh nến lung linh cũng tạo nên dòng cảm xúc dâng trào, một lời bộc bạch, một dòng tâm sự trong câu chuyện lửa tàn cũng chạm vào trái tim đồng đội, một sự nhầm lẫn cũng tạo nên tiếng cười đáng yêu, một thoáng bùi ngùi lúc chia tay cũng tạo nên những tình cảm sâu đậm và còn nhiều còn nhiều nữa….
Những kỷ niệm vui buồn đã đi dần vào quá khứ, nhưng tôi chỉ muốn nói với anh chị trại sinh BRVT mình rằng các anh chị thật có duyên phước vì đã được tham dự một khóa trại thật đặc biệt. Đặc biệt từ địa điểm tổ chức đến từng sự kiện và từng con người, thật khó mà có một trại huấn luyện nào hội đủ duyên lành như thế. Nói như thế để các anh chị biết trân quý những gì mà mình có phước được trải nghiệm, trân quý hành trang mà mình được trao truyền. Hành trình tu tập và phụng sự lý tưởng còn dài vạn dặm ở phía trước, nếu mai kia một lúc nào đó cảm tấy “gối mỏi chân chồn”, hoặc đối diện với chướng duyên khảo đảo, đối diện với những nghịch cảnh trong cuộc đời , những lúc tâm ta muốn thối thất tâm bồ-đề, muốn thối chuyển hạnh nguyện, muốn trở mặt quay lưng với tổ chức một thời cưu mang, giáo dưỡng ta khôn lớn thì xin anh chị hãy hồi tưởng lại những lúc quỳ dưới đại hùng bửu điện, tiếp nhận ánh sáng tuệ giác vô tận của Chư Phật đã được nhiều thế hệ huynh trưởng tiền bối truyền trao, và nhớ lời phát nguyện trước Tam Bảo: “…nguyện trọn đời phụng sự lý tưởng GĐPT” , nguyện “Thuấn nhã đa tánh khã tiêu vong, thước ca ra tâm vô động chuyển (dịch: Tánh hư không cũng có ngày biến hoại và hủy diệt, nhưng tâm bền chắc của con không hề lay chuyển). Hãy nhớ lại những giây phút linh thiêng đó mà không phụ ơn Tam Bảo, không phụ ơn tiền nhân, không phụ ơn các bậc trưởng thượng để tiếp bước hành trình giác ngộ tự thân và phụng sự lý tưởng nhé các anh chị trại sinh Huyền Trang 6 TƯ/BRVT yêu qúy.
Tâm Lễ
gh linh cũng
Phản hồi (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)