THƯ GỞI MẸ MÙA VU LAN VỀ.

hinh-anh-le-vu-lan-bao-hieu-cha-me-2

Tuyển tập Vu Lan: bài số 6: THƯ GỞI MẸ MÙA VU LAN

Mẹ kính yêu.

Vu Lan sắp đến, con sắp được cài lên ngực trái một đoá hoa hồng.  Con đang ở xa mẹ cả nửa vòng trái đất, mỗi lần con gọi phone  về thăm mẹ, nghe giọng nói của mẹ vui lắm, nhưng con hiểu, mẹ đã cố tình cười và thật vui để con an tâm. Con đang nghĩ về mẹ, đang rất nhớ mẹ. Không biết giờ này mẹ đang làm gì? Chắc mẹ vẫn đang cặm cụi lui hui bên mớ sổ sách và những con số.!

Bên ngoài gió tạt với mưa tuôn trên ngói.. con ngồi đây viết thư gửi mẹ.

Mới đây mà đã ba năm rồi, mùa thu năm nay buồn hơn phải không mẹ,vì dịch bệnh đang hoành hành khắp nơi nên con không thể về bên gia đình , về bên mẹ được. Một mùa thu buồn hơn mọi thu trước, con vẫn cô đơn nơi đất khách quê người, con ở xa mẹ quá, biết bao giờ mới có thể được mẹ ôm vào lòng? Được mẹ nấu cho những buổi cơm quê nhà chan đầy tình yêu thương. Mẹ biết không? Lủ bạn con thường đùa rằng mẹ con là cả một kho muối, một kho đường mà con may mắn có được! Giờ con mới hiểu, kho muối và kho đường của mẹ đậm tình yêu thương dạt dào..

Con vẫn nhớ ánh mắt mẹ lúc tiễn con đi, mẹ luôn dặn dò con hãy mạnh mẽ và tự tin vững bước trên những chặng đường phía trước, mẹ luôn bên con dù cách xa muôn trùng, dù bất cứ nơi đâu..

Thế đó, tình mẹ cho con như mùa xuân luôn mãi nở hoa, lời mẹ cho con luôn chan chứa những ân tình sâu xa, mẹ ơi, dù  cho thân con có gom hết lá xanh trong rừng, đong hết lúa thơm trên đồng  cũng chẳng đền đáp được tình mẹ! Mẹ đã bao bọc chở che. ấm áp lời khuyên và cả thứ tha những lỗi lầm. Mẹ ơi! Dù đường đời có bao sóng gió, mẹ vẫn luôn là ánh đuốc soi sáng hồn con, là niềm tin dẫn dắt con đi vào đời.. Với hành trang mà mẹ đã cho con trong cuộc đời còn  có cả  những giọt mồ hôi và nước mắt của mẹ.

Cuộc đời mỗi con người là một câu chuyện. Và câu chuyện đời con là hình ảnh của Ba – Mẹ tần tảo cả cuộc đời dành cho các con. Hằng năm đến ngày Vu Lan con may mắn được cài hoa hồng trên áo. Con rất hạnh phúc vì con là con của mẹ. Con chợt nhớ lời nhà thơ đã viết :

“Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá

Sao đong đầy hai tiếng : Mẹ ơi.”

:         “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

               Đừng để buồn lên mắt mẹ, nghe không”

Vu Lan về con được diễm phúc cài lên ngực  áo một đóa hoa tình mẹ. Nhìn bông hoa đỏ thắm con muốn nói với mẹ rằng: “Con yêu mẹ lắm, mẹ ơi!

Nguyễn Lưu Trung Chánh                                      

 

digg delicious stumbleupon technorati Google live facebook Sphinn Mixx newsvine reddit yahoomyweb