NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT TỪ KHÓA TU MÙA HÈ AN LẠC
NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT TỪ KHÓA TU MÙA HÈ AN LẠC
Khóa tu Mùa Hè An Lạc lần thứ 4 của GĐPT Bà Rịa Vũng Tàu đã khép lại gần một tuần lễ rồi nhưng những dư âm về một khóa tu với nhiều cung bậc cảm xúc có lẽ còn đọng lại trong tâm thức của anh chị em huynh trưởng và đoàn sinh GĐPT Bà Rịa Vũng Tàu sẽ khó phai mờ. Những vui, buồn, gian khổ trong thời gian sống trong khóa tu các em đoàn sinh chúng ta đều đã được trải nghiệm, ở nhà các em là con cưng con quý của cha mẹ nhưng khi đến đây các em cùng với chúng bạn của mình phải ăn chay, ngủ đất, sinh hoạt theo giờ giấc cố định tương đối khắc khe, nơi sinh hoạt cá nhân cũng rất hạn chế, nhất là các em phải xa rời cái điện thoại là vật bất ly thân của các em trong suốt ba ngày là một sự chấp nhận rất đáng yêu…
Nhìn chung tất các bài giảng của quý thầy, của các huynh trưởng trong khóa tu năm nay đều rất hấp dẫn các em, mỗi lời chia sẻ của quý thầy, của các anh chị đều là những thông tin, những kiến thức trao truyền và cũng là những chất liệu ngọt ngào thấm đẫm tình yêu thương, là những thông điệp mong muốn các em tiếp nhận như là một nguồn năng lượng tích cực, suối nguồn yêu thương để các em trang bị cho mình trong hành trình mai này bước chân vào đời mà không phải lạc vào tà kiến, lạc vào thế giới đầy những mãnh lực xấu ác cám dỗ…
Chủ đề của khóa tu năm nay là “Mở rộng lòng thương tôn trọng sự sống” đó cũng là điều luật thứ 2 của GĐPT. Chủ đề này được quý thầy và anh chị huynh trưởng triển khai với nhiều khía cạnh, nhiều góc nhìn khác nhau. Bài giảng nào cũng có sức lôi cuốn, hấp dẫn riêng, mỗi thầy mỗi vẻ nhưng tất cả đều được tu sinh đón nhận với sự hào hứng và hoan hỷ.
Trong bài này tôi muốn đề cập đến bài giảng của thầy Minh Lễ, chủ đề của thầy trong khóa tu là “Tuổi trẻ với tâm linh”. Khách quan mà nhận xét thì đây là một bài giảng thu hút sự chú ý lắng nghe và có sự tương tác tốt nhất trong khóa tu. Bắt đầu bằng những câu chuyện vui để tạo không khí hào hứng, vui nhộn thu hút tu sinh, nhưng rồi thầy đã dẫn dắt câu chuyện cho các em tu sinh đi vào thế giới tâm linh một cách sinh động. Từ ý tưởng đưa các em xoay vào nội tâm để cùng nhìn nhận lại bản thân, cùng chiêm nghiệm lại chính mình về sự ứng xử của các em với những người thân yêu nhất là cha mẹ của mình. Thầy đã rất thành công khi dẫn dắt câu chuyện, đưa các em vào thế giới nội tâm sâu thẳm để nghe tiếng lòng của mình. Trong những khoảnh khắc lắng đọng tâm tư đó các em đã nhìn lại thời gian qua khi sống trong một mái nhà dưới sự yêu thương đùm bọc của cha mẹ, thật là hạnh phúc biết bao, nhưng cũng nhiều lúc các em quên đi điều đó mà đã đối xử tệ với cha mẹ của mình. Đôi lúc chỉ vì những mong muốn không được đáp ứng mà các em đã làm cha mẹ buồn vô cùng, có lúc các em đã làm cho mẹ phải khóc, đã làm cho cha phải buồn. Trong khi đó các em không hề nghĩ rằng làm những điều như thế các em đã khiến cho trái tim của người mẹ phải thổn thức, đã làm cho trái tim người cha phải quặn thắt. Những giây phút lắng đọng tâm tư, thầy đã khéo dẫn dắt câu chuyện làm chạm đến trái tim của các em và các em đã mạnh dạn bộc bạch tâm tư, những lỗi lầm đã trót gây ra cho cha mẹ với sự hối lỗi chân thành xuất phát từ trái tim và những giọt nước mắt của các em đã chảy dài trên má. Có em đã chạy về phía cha mẹ của mình cũng là những huynh trưởng tham dự khóa tu để mời cha mẹ của mình lên, ôm chầm lấy cha mẹ để nói lời hối lỗi và xin cha mẹ tha thứ những lỗi lầm đã trót gây ra cho cha mẹ. Thế là cha con, mẹ con ôm nhau khóc những giọt nước mắt thương cảm, những giọt nước mắt ứa ra từ trái tim của sự thương yêu đã làm cho cả hội trường với sự hiện diện của 700 tu sinh lặng phắt như tờ, một sự đồng tình đồng tình sẻ chia cao độ. Những giây phút cảm động đến nghẹn ngào, trong không gian im ắng lắng đọng đâu đó đã nghe những tiếng sụt sùi và bản thân tôi cũng đã phải lấy khăn lau đi dòng nước mắt đang chảy xuống má, xuống môi.
Là một người từng trải cuộc đời, tôi biết không dễ gì những đứa con trai, những người đàn ông khóc, nhưng khi họ khóc là cả trái tim cùng run lên vì thổn thức, những giọt nước mắt không phải chảy ra từ khóe mắt mà nó chảy ứa ra từ con tim.
Những dòng nước mắt đã chảy của rất nhiều em tu sinh trong hội trường, tôi biết có rất nhiều em cũng kịp nhìn lại mình để hồi tưởng về những điều mà mình đối xử không phải trong đạo làm con, nhưng nhiều em chưa kịp bộc bạch hoặc còn e ngại trước đám đông.
Những giọt nước mắt lăn dài trên má của em tu sinh tuổi dưới đôi mươi thật xúc động, nó lay động đến trái tim của những huynh trưởng đã được làm cha, làm mẹ với tuổi đời chồng chất như tôi cùng nhiều anh chị khác cũng bùi ngùi, thổn thức.
Cám ơn thầy Minh Lễ đã có những chia sẻ chạm đến trái tim của các em đoàn sinh trong khóa tu, cám ơn các em đã can đảm chia sẻ những tâm sự của mình với đồng đạo trước sự chứng kiến của 700 tu sinh hiện diện. Tôi tin rằng từ những giọt nước mắt hối lỗi này các em sẽ thành những đứa con hiếu đạo với bậc sinh thành, biết cách ứng xử cho hợp đạo lý với người thân và với xã hội. cám ơn tất cả, Những gì xuất phát từ trái tim sẽ chạm đến trái tim…
Một lời nhắc chân thành cùng các em trong khóa tu cũng như tất cả các em trong đạo làm con:
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không …
Tâm Lễ
Phản hồi (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)