CÒN NHỚ… LỜI NGÀI?
CÒN NHỚ… LỜI NGÀI? […]
TRẠI TRƯỜNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM CÒN ĐÓ NỖI BUỒN TÂM LỄ Chúng tôi đến Đà Lạt vào […]
BBT nhận được một bài viết bình dị nhưng đáng trân trọng và khích lệ vì tinh thần nhân bản, đượm từ bi tính của một Sinh Viên – không phải là Đoàn Viên GĐPT.
Xin giới thiệu nguyên văn cùng bạn đọc…
Hỏi thăm biển cả bao niên
Sao sóng bạc mãi ưu phiền than van
Hỏi rừng về một nhành lan
Sao mây gió mãi thênh thang xa vời
………
Thơ – TRÙNG DƯƠNG
Tôi trân trọng tặng em đóa hồng thơm
Chúc mừng em hôm nay còn có mẹ
Hãy hạnh phúc như ngày xưa còn bé
Bên ướt mẹ nằm – bên ráo con lăn.
Những ngày xưa ấy, em nhớ không?
Tần tảo nuôi em, cơm áo nhọc nhằn…
…
Có bao điều đáng nhớ
Trong tình Lam ngọt ngào
Hoa sen qua phố chợ
Thơm ngát chiều xôn xao
…
Như mọi lần, hôm nay về Hiệp Kỵ
Dưới mái chùa nắng đẹp gió reo vui
Đây đoàn áo lam thương tiếc bùi ngùi
Cùng tưởng nhớ anh chị em quá vãng…
>>> Xem tiếp…
Tay nâng nhẹ đóa hồng trên ngực áo
Mắt rưng rưng từng giọt lệ lăn dài
Niềm hạnh phúc hay thổn thức bi ai
Môi mặn đắng chực òa lên tiếng khóc…
>>> Xem tiếp…
Vu Lan này áo con cài hoa trắng
Màu trắng đơn côi, màu trắng đau buồn
Mùa thu về với những cơn mưa chợt đến chợt đi không buồn báo trước. Nắng nhạt, mây vương, lá vàng rơi trong gió chiều đưa lòng mình về những nỗi cảm hoài một mùa Vu Lan với nhiều cung bậc cảm xúc…
>>>xem tiếp…
Nhân dịp Vu Lan – Mùa Báo Hiếu – về, xin gởi tặng Chư tôn Thiền Đức, Quý Đạo Hửu, anh chị em Huynh Trưởng, Đòan Sinh một tác phẩm khá mới về truyền thống cài hoa trong mùa Vu Lan báo hiếu…